Cho đồng nghiệp mượn xe để hàn gắn tình cảm, tôi chuốc lấy bực bội lại mất thêm cả mớ tiền- Ảnh 1.

Lòng tốt bị lợi dụng

Giờ nhớ lại chuyện đồng ý cho anh Lưu mượn xe, tôi chỉ muốn đập đầu vào tường cho tỉnh. Anh ta là đồng nghiệp cùng công ty, cũng là người tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp giống tôi nên tôi rất đồng cảm và thường giúp đỡ anh ta hết sức có thể.

Thứ Sáu tuần trước, anh ta tìm đến tôi với vẻ mặt cầu cứu, bảo rằng người yêu cũ muốn đến thành phố du lịch và hỏi mượn xe tôi cuối tuần. Hoá ra bạn gái cũ của anh ta là bạn đại học. Sau khi ra trường, cô ấy muốn về quê còn anh ta thì muốn ở lại thành phố nên hai người chia tay. Giờ cô ấy chủ động quay lại, anh ta muốn nhân cơ hội này hàn gắn tình xưa.

Nghĩ đến câu làm mai nên duyên vợ chồng, tôi quyết định cho mượn xe dù bản thân đã có kế hoạch riêng cho dịp cuối tuần.

Chiều thứ Bảy, trong lúc đưa con đi học bằng xe bus, tôi nhận được điện thoại của anh Lưu. Đầu bên kia là một tràng tra hỏi như thể tôi là tội đồ vậy. Lắng nghe trong cơn bực tức, tôi cũng hiểu ra vấn đề: Cái xe tôi cho mượn đã "hỏng hóc" giữa đường.

Điều khiến tôi bực mình là trong lời nói của anh ta có hai ý chính. Thứ nhất, giục tôi gọi xe cứu hộ; thứ hai là trách móc tôi không biết đường bảo dưỡng xe cẩn thận mà dám đem cho mượn, hại anh ta và bạn gái phải "dắt díu" nhau giữa đường, lỡ dở cả việc lớn.

Thật lòng, nghe anh ta nói mà tôi tức "anh ách". Bản thân tôi đã tốt bụng nhường xe, tự bắt xe bus để giúp anh ta. Giờ xe có vấn đề, chẳng những không nhận được lời cảm ơn mà còn bị mắng té tát. Xe hỏng là chuyện ngoài ý muốn, tôi đâu phải cố tình. Vả lại, xe tôi vẫn bảo dưỡng định kỳ ở hãng, vẫn chạy tốt, ai ngờ lại xảy ra cơ sự này.

Cho đồng nghiệp mượn xe để hàn gắn tình cảm, tôi chuốc lấy bực bội lại mất thêm cả mớ tiền- Ảnh 2.

Ảnh minh họa (nguồn: Freepik)

Sự thật phũ phàng và bài học nhớ đời

Dù bực mình nhưng nghĩ đến chuyện anh ta đang mong nối lại tình xưa, giờ xe hỏng, bạn gái chắc chắn không vui, anh ta lại càng "nóng trong người" nên tôi cũng bỏ qua, cho anh ta "xả" bớt giận.

Tôi liên lạc với công ty bảo hiểm, gọi xe cứu hộ đưa xe đến cửa hàng bảo dưỡng.

Chuyện khiến tôi thực sự "nổi điên" là hai việc xảy ra sau đó.

Đầu tiên là kết quả kiểm tra của cửa hàng cho thấy xe bị hỏng do "lỗi vận hành", có nghĩa là cái xe tôi vẫn chạy ngon lành bỗng dưng hỏng vì lỗi lái xe non tay của anh Lưu. Thế nên lỗi này bên bảo hiểm không chi trả mà tôi phải tự trả, cũng mất một mớ tiền. Thứ hai, khi quay lại, anh Lưu yêu cầu tôi thanh toán tiền taxi cho anh ta và bạn gái vì cho rằng xe tôi hỏng nên họ mới phải bắt xe, trách nhiệm đương nhiên là của tôi.

Nghe anh ta nói thế, tôi bực tức nói thẳng vào mặt anh ta rằng xe hỏng là do lỗi của anh, tôi chưa bắt đền đã là may, giờ còn đòi tôi trả tiền taxi? Tôi là bố mẹ anh chắc?

Không hiểu vì sao mà câu chuyện mượn xe giữa tôi và anh Lưu bỗng lan truyền khắp công ty. Ai cũng ngỡ ngàng trước cách cư xử của anh Lưu và chê trách anh ta.

Có người còn bảo tôi cả tin quá, xe cộ không nên cho mượn, lỡ như hôm nay không phải xe hỏng mà là anh ta gây tai nạn chết người thì tôi ân hận cả đời.

Nói thật, lúc đó tôi cũng chưa nghĩ đến chuyện đó, giờ ngẫm lại mà thấy rùng mình. Từ giờ phút này, tôi quyết định sẽ không bao giờ cho bất kỳ ai mượn xe nữa. Đây đúng là bài học lớn cho tôi.