“Tôi chỉ dám đặt mục tiêu mỗi ngày chạy xe được 200.000 đồng để đủ tiền trả lãi và chi tiêu, ngày nào kiếm được nhiều hơn sẽ vui lắm”, nữ tài xế U60 tâm sự.
Thương mẹ lắm những đêm về muộn!
Mới đây, trên một diễn đàn mạng xã hội về nghề lái xe, nhiều người không khỏi chạnh lòng khi đọc được dòng tâm sự của một nữ tài xế xe ôm công nghệ tuổi đã cao. Đó là cô Huỳnh Thị Hồng (54 tuổi, ngụ P. Tân Quý, Q. Tân Phú, TP. HCM) về cuộc sống mưu sinh đầy vất vả, một mình nuôi mẹ già.
Cô viết: "Thật sự sáng nay mình mệt đuối, ước gì có thể ngủ thêm chút nữa. Hôm qua chạy 2 cuốc Sài Gòn - Biên Hòa 2 chiều, vừa về đến Bình Thạnh dính cuốc đi Củ Chi, bật điều hướng chạy xe không về đến chợ Hóc Môn tối mịt còn suýt bị lừa phải hủy cuốc… Nhưng không thể ngủ nướng vì mình còn mẹ già, mình đơn thân nuôi mẹ nên phải thức sớm để lo bữa sáng…".
Cô Hồng làm nghề lái xe ôm công nghệ để chăm sóc người mẹ già 92 tuổi.
Cô Hồng là một người lao động nghèo, không nơi ở sau khi ngôi nhà của mẹ cô bị lừa mất. Hoàn cảnh éo le chỉ còn một mình chăm mẹ, cô Hồng đành gửi mẹ vào viện dưỡng lão và thường lui đến thăm nom, còn mình đi làm đủ thứ nghề như bán vé số, phụ quán ăn, chăm người già,… để mưu sinh.
Cách đây hơn 1 năm, cô đón mẹ về chăm sóc do sức khỏe của bà đi xuống. May thay, đúng thời điểm này, hai mẹ con cô được một tấm lòng hảo tâm giúp đỡ cho ở nhờ một căn nhà tại quận Tân Phú.
Kể từ ngày có mẹ về ở cùng, cô Hồng tìm những công việc có thể chủ động thời gian. Cách đây 4 tháng, cô quyết định mang chiếc Dream cũ đi đăng ký chạy xe công nghệ trang trải cuộc sống. Gom được 7 triệu, mượn thêm 10 triệu, cô sửa xe, mua điện thoại thông minh, đồng phục để đổi việc ở tuổi U60.
Mỗi ngày, cô Hồng đặt mục tiêu kiếm được 200.000 đồng/ngày, trong đó 60.000 đồng trả tiền góp cho khoản vay trước đó, 140.000 đồng còn lại vừa đủ hai mẹ con lo cho cuộc sống, tiền đổ xăng gần như không tốn do được khách típ thêm.
Cô Hồng đều đặn chuẩn bị nước uống và đồ ăn để mang theo cả ngày dài.
Cô Hồng tâm sự: "Công việc chạy xe vất vả đấy, nhưng thoải mái. Nghề này giúp tôi được đi đến nhiều nơi hơn, được đi xa và có thể nghỉ bất cứ khi nào để chăm sóc mẹ những ngày trái gió trở trời.
Mỗi sáng, tôi dậy sớm nấu ăn cả ngày, để dành phần cho mẹ, còn lại mang theo để ăn trưa cùng với nước. Cứ thể, cả ngày không tốn một đồng. Ngày nào 9-10 giờ tối, tôi về nhà cũng thấy mẹ đang đợi mình, hạnh phúc mà cũng thương lắm".
Cô Hồng hiện chưa lấy chồng, ở vậy chăm mẹ già 92 tuổi. Cô tự nhận mình là người lạc quan và cô được "di truyền" điều đó từ mẹ mình.
Cuộc sống còn nhiều khó khăn nhưng khi được hỏi, cả hai người họ không một lời nhắc về những điều đó. Ngoài thời gian chạy xe mưu sinh, cô Hồng lại trở về với chính mình với những phút giây lãng mạn bằng cách sáng tác và làm thơ.
Cuộc sống khó khăn nhưng cô Hồng và người mẹ già luôn lạc quan.
Kể từ ngày đón được mẹ về ở chung với mình, cô Hồng cũng không coi việc chăm sóc mẹ là vất vả mà nhận là trách nhiệm của mình. "Mẹ cũng luôn cố gắng vì tôi. Dù sức khỏe yếu nhưng khi ăn xong bà đều cố gắng rửa bát. Khi tối mẹ cũng dặn tôi không cần về giữa chừng, cứ yên tâm chạy xe đi vì tự pha sữa được", người phụ nữ tâm sự.
Cô Hồng kể, mẹ mình dù không được đến trường, chỉ học lỏm chữ nhưng nay bà đọc sách, báo rành rọt. Cô thường lên mạng tải bản mềm, phóng to chữ rồi ra quán in rồi đóng thành quyển để mẹ đọc.
Dù lạc quan đến mấy nhưng cô Hồng vẫn luôn canh cánh nỗi lo về cuộc sống tương lai khi mẹ không may ốm đau, trở bệnh, cô không biết bản thân sẽ xoay sở ra sao khi chỉ có một mình.