Ở Hà Nội, Suzuki FX 125 lần đầu xuất hiện vào khoảng những năm 1998 tại một số cửa hàng nhập xe máy trên phố Huế, Bà Triệu. Thời điểm đó các mẫu xe máy không nhiều, FX như một sự đột phá trước giới trẻ mộ điệu, ao ước có 1 chiếc xe máy.

Nhân nói về FX, chúng tôi có gặp lại một người quen cũ: Bình “zíc” – một thanh niên nổi tiếng với những “cuộc đua sinh tử” cùng Suzuki FX để chia sẻ về “một thời huy hoàng” đã qua.Với Bình, FX đầu tiên là dùng để “kiếm bồ”. Hà Nội khi đó một chiếc FX Nhật có giá tới 2700 USD, sau đó 2 năm mới ra loại FX liên doanh Việt – Thái. Nhưng những “dân chơi xe” liên doanh thường không được giới “sành điệu” đánh giá cao vì có dính… yếu tố nội.

Cưỡi trên FX rất “oai”. Những cú gảy số điệu nghệ, những pha bắn côn đầy tốc độ luôn làm cho những người đi đường phải ngoái đầu nhìn. Nhưng điểm nhấn của FX lại nằm ở tiếng pô, là một chiếc xe 4 thì nhưng tiếng pô của FX lại đục và trầm đầy kích thích. Những cô gái trẻ háo hức được ngồi trên FX như ngồi trên Lamboghini bây giờ vậy. Không những thế, Suzuki còn thiết kế cho FX một chiếc yên không thể dốc hơn. “Chưa có cô gái nào ngồi sau mà không phải ôm mình đâu” – Bình “zíc” cười hóm hỉnh.
img
FX 125 đã từng thống trị phố cổ (ảnh minh họa)

Chơi FX, Bình “zíc” còn tốn không ít công sức chăm nom cho hình ảnh chiếc FX của mình. Đầu tiên là bộ còi và đèn gầm, đèn hậu. Còi nguyên bản được thay bằng còi cứu thương công suất lớn, đèn hậu được lắp thêm với ánh sáng xanh ma quái. Theo Bình, mỗi khi úp cua, ánh sáng xanh chiếu xuống mặt đường 1 đường một góc tròn trịa cũng là một khoái cảm cho người cầm lái.

Những năm 2001 trở đi là thời điểm rộ của phong trào đua xe ở Hà Nội, các chế tài xử lý còn chưa chặt chẽ khiến cho những thanh niên hư hỏng lại càng có thêm lý do để ra đường. Đoàn đua ban đầu chỉ là 1 nhóm nhỏ đi cùng nhau, diễu qua một loạt các phố chính. Sau đó các xe khác bắt đầu “nhập đoàn”, dần dần đoàn đông lên, đỉnh điểm có lúc lên đến hơn 100 xe. Lúc đó là khi một chiếc xe rú ga phóng vụt lên “cầm cờ” là cả đoàn phía sau không ai bảo ai, cũng đồng loạt rú ga, bấm còi phóng lên phía chiếc đòi “giật cờ”.

“Cơ bản lúc đó là yếu tố nhận biết thời gian để bứt lên cầm cờ” – chàng thanh niên nổi tiếng với chiếc FX tâm sự. FX máy đứng, nặng đầu, trọng tâm dồn về phía trước nhiều, nên việc phóng nhanh vào cua phanh gấp khá nguy hiểm. Xe bị văng đuôi và “xòe” ngay, nên khi “bão” cùng đoàn, Bình bao giờ cũng chọn thêm 1 bạn đồng hành ngồi sau để đảm bảo sự cân bằng này. Nhưng có thêm người ngồi sau đồng nghĩa với tăng trọng tải, mất cơ hội “cầm cờ” trong mọi cuộc đua. “FX 125 chạy 2 người vẫn có thể lên được gần đến 120 km/h” – Bình khẳng định. Nhưng trong cuộc đua phố cổ, tốc độ không hẳn là yếu tố quan trọng nhất, đó phải là sự liều lĩnh, và dám làm.
img
FX 125 đi 2 người vẫn có thể đạt tốc độ gần 120 km/h

Không ít “dân tổ” đã phải trả giá cho hành động nông nổi của mình ở “vỉa Cảm Tử” là vì thế. Đi tốc độ cao, vào cua không làm chủ được tay lái, đâm thẳng vào “vỉa ba toa” và trả giá. Làm chủ được chiếc xe là yếu tố cơ bản cho một cuộc đua. FX có độ đầm tay lái tốt, vào cua chuẩn, kèm theo phanh chính xác là yếu tố để Bình “zíc” cùng chiếc FX của mình tạo nên “tên tuổi” trong làng đua xe trái phép của Hà Nội thời ấy.

Rồi dần dần, những chiếc xe mới xuất hiện, truất ngôi “vương” về tốc độ của FX. Ban đầu phải kể đến chiếc RGV 110. Rồi tiếp đến là thời của Yamaha Z125… và rồi là sự quay lại của chiến binh già cỗi: Dream “chiến”. Những tên tuổi như Tiến "tẩu", Hùng "vàng" xuất hiện những trò phô trương: đi xe 1 bánh dùng ống pô đánh lửa...

“Nghĩ lại đến hồi trẻ với những cuộc đua, chính mình cũng thấy sợ. Cũng may là còn lành lặn, không như một số anh em không may mắn khác” – Bình hồi tưởng. Và cũng rất may cho Bình, chưa có bản án nào dành cho anh vì hành vi đua xe trái phép.

Cũng đành mỗi người đều có 1 quá khứ, Bình bây giờ vẫn theo niềm đam mê xe máy khi anh đang làm thợ chính tại một cửa hàng sửa xe máy ở Hà Nội, đã có vợ và 2 đứa con. Không hiểu anh có lo lắng cho 2 đứa con trai khi đến tuổi trưởng thành hay không?!Nhưng chắc hẳn anh rất nhớ về quá khứ của mình, với một sự hối hận.

Giờ đây FX đã ít xuất hiện hơn ở thủ đô, không còn là biểu tượng sức mạnh, sành điệu và tốc độ nữa. Chủ sở hữu những chiếc FX giờ đây hầu hết đều là những trí thức trẻ, đam mê một chiếc xe mang phong cách thể thao. Họ cùng nhau lập những nhóm chơi xe quy củ, đưa FX 125 trở lại là một chiếc xe đẹp như đúng nghĩa của nó. 

Bài viết không cổ xúy cho những thanh niên đua đòi, đánh đổi mạng sống của mình vào cuộc chơi với tử thần. Đó là câu chuyện chân thực về giá trị cuộc sống, con người có đôi lúc bồng bột, háo thắng, rồi cũng sẽ đến lúc hối hận vì những phút nông nổi. Không phải ai cũng may mắn như nhân vật trong câu chuyện, hãy trân trọng bản thân, cuộc sống vì một lần sai có thể sẽ trả giá bằng cả một đời người.