Một cú nhún và một cú xoạc chân, em trèo lên chú cào cào cao cao. Khác với những chú xe bình thường vẫn đi khác như Wave hay Dream, cào cào lấy mất của em hai lần nhịp cho một lần lên xe. Bước chân lên cào cào, dường như phải tập lại từ đầu cho một lần ngồi xe. Đang quen với cái dáng thấp nhỏ mà đôi khi có thể nhảy tót xuống xe nếu thấy có sự cố trước mặt và cái yên êm ái, mọi việc giờ có vẻ đã khác. Xế vững tay cầm lái, gạt chân chống, ngồi lên. Một cái gật đầu ra hiệu, thế là em lên xe. Tay ôm eo xế, chân nhón một nhịp gót và bước một nhịp dài, chỉnh lại tư thế và yên vị. Xe cào cào cao cao, em ngồi chênh vênh trên ấy, cao hơn hẳn mọi người. Sau lưng xế, cái yên bé xíu. Nghiêng một chút bên này hay bên kia đều làm tay xế nghiêng theo. Quen thói nhìn qua vai xế để thấy đường, giờ thì không dám. Em ngồi im re, bám nhẹ vào eo xế phía trước để mình không xô lệch, để mình không làm xế nghiêng tay. Thả lỏng, thả lỏng. Xe vút chạy. Giật. Giật. Nghiêng. Chồm qua những con rãnh. Chồm qua những ổ voi, ổ gà. Vút qua bao xe ngang đường. Em ôm cứng xế trong tay. Chạy xe đến lần thứ 50 mà có cảm giác như mới lần đầu được chạy xe máy đi đường trường.
 
img

Cào cào, loại xe cao cao với khung mình hoàng tráng khi đi trên phố cùng tiếng nổ đanh, chát chúa của ống bô chỉ dành cho những kẻ mê tốc độ và có tiền (một chút). Một chú cào cào cũ giá khoảng 20 triệu đồng trong khi nếu sắm một chú mới toanh cùng đôi lốp hàng “khủng” có thể chạy trên mọi địa hình thì giá cũng không dưới 3.000 USD. Sở hữu một chiếc cào cào cũng có nghĩa là bạn đang sở hữu một gia tài kha khá cho thú vui của mình. Vài năm trước, việc chạy một con cào cào trên đường phố là hàng quý hiếm ít gặp, khiến vô số kẻ đi trên đường phải “ngoái nhìn theo” với ánh mắt ghen tị và trầm trồ, khiến kẻ ngồi trên yên cào cào cũng có chút hãnh diện thì nay, xu thế đang ngày một lan rộng, đặc biệt trong giới trẻ mê xê dịch mà người ta vẫn gọi với cái tên “phượt”. Từ những chiếc xe đơn giản, những chiếc cào cào hầm hố đã tiến bước trên con đường chinh phạt các cung đường.

Ban đầu, hãy cứ là những cung đơn giản, “dễ nuốt”, rồi sau tiếp là những cung “khó nhằn” với đủ mọi địa hình. Cào cào phát huy lợi thế của một dòng xe cơ động trên mọi địa hình, xông xáo và dũng mãnh trên mọi quãng đường khó nhất. Dĩ nhiên, cào cào hùng dũng chỉ nên đi với cào cào hùng dũng khác. Do đó, những tay chạy xe cào cào tìm đến với nhau, có thể là 2 hoặc 3, cùng nhau hăm hở trên các con đường, cùng nhau cán đích hay cho xe khác đằng sau hít khói. Cào cào cũng chỉ thích ứng cho 1 người nên các tay xế cũng thường xuyên 1 người 1 ngựa lên đường. “Phê” lắm! Đến những đoạn khó, xóc ngược, cứ thế mà đứng trên xe, mà chạy. Trên những con đèo trong ánh trăng, cào cào hung hãn đổ đèo với độ an toàn cao của bộ máy đắt tiền.

img
 
Nhưng các xế đi cào cào 1 mình mãi cũng buồn buồn. Chẳng nhẽ cứ 2 xe, 2 xế, đuổi bắt nhau suốt cả chặng đường dài. Thế là thi thoảng, lúc hứng thú hay vui vẻ, các xế tuyển thêm “ôm” cho chuyến hành trình. “Ôm” ở đây có thể là cô bé bạn gái xinh xắn, có thể là một người bạn trong giới đi lại đã quen thân hay là một người nào đó hoàn toàn xa lạ. Vì thế, mới có em ngồi đây, sau tay lái một xế đi cào cào.
 
Nói thật là em cũng hãnh diện khi ngồi trên con cào cào hung hãn, gào rú ầm ĩ trên đường và vô khối cặp mắt nhìn theo. Ghen tị có và ngưỡng mộ cũng có. Trong vô số ánh mắt ấy cũng ẩn chứa những thắc mắc như “Chân có dài đâu mà ngồi trên con xe tuyệt thế!”. Có ánh mắt thốt lên rõ ràng: “Sao không phải là mình?”. Phớt lờ mọi ánh mắt dõi theo, em trèo lên con cào cào cao cao, một nhịp nhún và một nhịp xoạc chân, vậy là an tọa trên chiếc xe ấy.
 
img
 
Ngồi trên xe, em thấy chông chênh. Chỗ ngồi phía sau bé xinh xinh, khiến em có cảm giác sắp rơi ra ngoài. Bám xế, em ngồi cho thật vững. Hai chân đặt chắc trên hai chiếc gá tí hon. Giờ em mới để ý vị trí đặt chân vô cùng thanh cảnh của chiếc cào cào. Hóa ra to xác là thế, hầm hố là thế, mà các đèn xe và để chân trước sau của con cào cào đều xinh xinh, đáng yêu. Xe cua qua đèo, em bám xe cua theo. Phải ngồi cho chắc và không làm xế phía trước bị lạng tay lái. Thả lỏng nào! Xe chồm qua ổ voi, ổ gà, em bám xế chặt cứng. Thi thoảng xế thả tay ga, con đường lướt trôi, cảnh vật cứ thế chạy theo, dịu dàng. Xe phóng qua suối cạn, em giơ cao chân vẫn ướt hết từ đầu gối xuống. Ôi, cào cào! Xế em ngồi trước hay một mình thì tuyệt, còn em ngồi sau ôm thì vất vả lắm thay. Đường khó, em bám xế. Xanh mắt vì thấy mình cao quá so với mặt đường phía dưới chân mà xe cào cào thì chẳng thể nhảy phóc ra ngoài được. Đường lầy, em xuống lội bộ. Xe nặng, đẩy mình em không xuể, phải nhờ thêm ôm khác giúp giùm. Đường xóc, xe êm êm lao qua. Xe chạy êm, chân em hết mỏi, dù vẫn thấy cao cao chới với nhưng cũng khâm phục chú cào cào, đường khó chạy an toàn và khỏe. Ngồi sau xe cào cào, mọi thứ đều êm hơn và cũng nhanh hơn. Em mê tốc độ, mê cảm giác mạnh trên đường, em thích thú. Tốc độ, an toàn, cảm giác, phiêu…

Cào cào hung hãn với tiếng nổ vang rền cùng tốc độ mạnh mẽ, nhưng với em, cào cào “duyên dáng” với điểm an toàn cao và năng động.

Thi thoảng, lại muốn ngồi sau xế, trên chiếc cào cào cao cao, lướt gió! Và dĩ nhiên, chân em không dài, nên cần một cú nhún và một cú xoạc chân như thường lệ. Có sao!

Bài và ảnh: Lam Linh