Con đường băng tới Tuktoyaktuk, Canada

Con đường này nằm ở Bắc Mỹ, chỉ xuất hiện vào giữa mùa đông. Vào mùa hè, cách duy nhất để đến được Tuktoyaktuk, một thị trấn chỉ có chưa tới 1000 người ở nằm trên cùng Lãnh thổ Tây Bắc của Canada, là bằng máy bay. Tất cả điện trong thị trấn đều xuất phát từ một máy phát điện diesel.

Người dân chỉ mua thực phẩm 2 lần một năm: giữa mùa hè khi tàu có thể tiếp cận tới khu vực này và vào mùa đông, khi các xe tải có thể đi trên sông Mackenzie, đã đóng băng và biến thành một con đường băng khi nhiệt độ giảm xuống âm 40 độ C.

Lái xe trên con đường này, bạn có thể được chiêm ngưỡng cảnh quan ngoạn mục, có phần ảm đạm với phía dưới chân là băng bao phủ ở suốt hàng trăm dặm.

img

Đường Dalton ở Alaska, Mỹ

Các công ty dầu tìm kiếm dầu ở North Slope, Alaska đã xây dựng một con đường dài tới hơn 666km vào năm 1974 để di chuyển các thiết bị từ Fairbanks đến các thị trấn đặt công ty ở Bắc Băng Dương và để cung cấp 1200km đường ống đưa dầu từ vịnh Prudhoe đến Valdez rồi được xếp lên tàu chở dầu.

Con đường được đặt theo tên người bán dầu James Dalton, được thông xe vào năm 1995 cho dân chúng mặc dù chủ yếu mang nguồn cung cấp đến các mỏ dầu. Dọc con đường có một vài nơi để cắm trại và một khách sạn tại Coldfoot, nhưng ở đây cũng có nguy hiểm khác là những con gấu sống gần đó. Nai sừng cũng xuất hiện trong các khu vực nhiều cây cối trên tuyến đường, và xa hơn nữa còn có nhiều tuần lộc, gấu, chó sói, đại bàng và cáo Bắc cực.

img

Quốc lộ Route 500

Thị trấn Goose Bay, Labrador của Canada nằm gần với Ireland hơn Colorado, Mỹ và chỉ có một con đường nối thị trấn nhỏ 800 người với phần còn lại của Bắc Mỹ đó là quốc lộ Route 500. Một sân bay dân sự và một đơn vị Không quân Canada đã được xây dựng ở đây ngay sau khi chiến tranh thế giới II và đặt nền móng cho việc xây dựng đường cao tốc.

Route 500 trải dài 506km từ Labrador City đến Goose Bay và trên mặt đường đều là sỏi. Con đường đi qua những ngọn đồi phủ đầy những cây thông cao. Và mặc dù hàng ngày vẫn có các xe tải lớn chở nặng vật tư, thiết bị cho ngành công nghiệp thủy điện, mặt đường Route 500 vẫn còn rất mịn và duy trì tốt. Tuy nhiên, vào mùa xuân, tuyết tan trên mặt đường làm nó trở nên nguy hiểm.

img

Nordkapp (North Cape), Na Uy

Đây là con đường ở hướng bắc của châu Âu. Một hòn đảo cổ xưa được gọi là Mageroya, cách hơn 2000km về phía bắc của Oslo, Na Uy, là một môi trường sống bị cô lập trong hơn 10.000 năm. Sau đó một ngày chính phủ Na Uy phát hiện ra tiềm năng du lịch ở biên giới Bắc Băng Dương của nó và năm 1976 họ đã xây dựng một con đường trải nhựa và đường hầm dưới biển để các xe ô tô có thể đi tới đảo.

Con đường được gọi là E69, nó đi tới Nordkapp, một vách đá hơn 300m trên Mageroya nhìn ra Bắc Băng Dương. Con đường được mô tả khá nhanh, hiện đại, hai làn xe.

img

Con đường tử thần ở Bolivia

Đây là con đường duy nhất từ La Paz đến Amazon và cũng là con đường gần nhất để tới đây. Con đường tử thần kéo dài 96km ở Bolivia có tỷ lệ tử vong cao. Nó chạy từ thủ đô La Paz của Bolivia xuống thị trấn giữa rừng ở phía bắc Coroico. Từ Coroico, còn đường tiếp tục chạy về phía tây bắc tới rừng của nước láng giềng Brazil. Hàng trăm người đã tử vong vì tai nạn trên tuyến đường này mỗi năm mặc dù đã đi với tốc độ chỉ nhanh hơn so với tốc độ đi bộ một chút.

Một phần của con đường đã được trải nhựa nhưng không có lan can. Đoạn đường cao nhất lên đến hơn 4000km so với mực nước biển kéo dài tới 25km và các vách đá ở hai bên đường có thể cao hơn 600m so với đáy.

Sau khi hết đoạn đường trải nhựa, tuyến đường hẹp hơn và chỉ có một làn đường, thỉnh thoảng mới có đoạn đường rộng đủ cho 2 xe ngược chiều đi. Việc phát hiện có các xe ở phía trước cũng khá khó khăn, nhất là vào ban đêm.

Con đường rất nguy hiểm bởi vì nó được các tù nhân xây trong một cuộc chiến tranh năm 1932 với Paraguay. Để có thể đi hết con đường này trong điều kiện thời tiết ít mưa, ít đá trượt và xói mòn là 4 tiếng đồng hồ.

img

Đường tới Tiera del Fuego

Hòn đảo Tiera del Fuego ở Argentina khá phát triển về du lịch. Hầu hết khách du lịch đến đây bằng máy bay hoặc tàu du lịch, nhưng con đường cao tốc chính vẫn được những người thích trải nghiệm hành trình dài sử dụng.

Con đường được khuyến cáo không dành cho những người yếu tim vì sự hoang vu của nó.

img

Darien Gap nối Panama đến Columbia

Con đường này nối một con đường rộng lớn của Mexico đến Columbia. Nó là một con đường với sự bao phủ của một khu rừng ở miền nam Panama khoảng 50km gọi là Darien Gap.

Không ít lần, người ta đã muốn xây dựng một con đường thực sự, nhưng nguy cơ thiệt hại về môi trường, sự ảnh hưởng tới các bộ tộc bản địa sống ở đó và nguy cơ tràn lan bò bị bệnh từ Nam Mỹ đến Bắc Mỹ, đã cản trở việc xây dựng. Điều đó có nghĩa là cách duy nhất để vượt qua khoảng cách này là vào rừng sâu, vượt qua các đầm lầy - một chuyến đi cực kỳ khó khăn.

img

Đường N7 từ Namibia đến Cape Town, Nam Phi

Đây là một trong những con đường tuyệt đẹp. Hẻm núi lớn thứ hai trên thế giới là Fish Canyon ở Namibia cũng là địa điểm khởi đầu của con đường trải nhựa N7 hướng tới Cape Town.

N7 đi qua khu vực sa mạc khô, cằn cỗi Namaqualand, nhưng điều này chỉ có trong khoảng 9 tháng mỗi năm. Vào tháng 8 và tháng 9, khi mùa xuân bắt đầu đến ở Nam bán cầu, những cơn mưa hàng năm sẽ đem sự sống cho những khóm hoa dại mọc lên.

img

Đèo Torugart

Nếu đi trên đèo Torugart từ Kyrgyzstan sang Trung Quốc và vượt qua một vòm đá 4 tầng rất lớn và đứng giữa sa mạc trên một con đường đất, bạn sẽ thấy mình ở trên một con đường bên cạnh một lòng sông khô cằn.

 

img

"Đường xương" ở Siberia

Từ năm 1932 đến năm 1953, các tù nhân ở các trại tù đã đấu tranh để xây dựng một đường cao tốc ở Siberia. Và khi một công nhân chết, xương của ông đã được đặt dưới lòng đường, do đó tên con đường thường được gọi là Con đường xương.

Con đường kéo dài 1600km từ thành phố Yakutsk đến thành phố cảng Magadan. Do thiếu các dịch vụ, khu dân cư, nên dù thời tiết ôn hòa, mọi người thường không thể đi qua, nhất là khi băng bao phủ. Con đường thu hút chủ yếu những nhà thám hiểm đi moto.

img

Theo Popularmechanics