Hệ thống túi khí lần đầu tiên được đưa vào thử nghiệm năm 1973 trên mẫu xe Chevrolet của General Motors sản xuất riêng cho Chính phủ Mỹ.

Đến năm 1975 và 1976, GM mới đưa túi khí cho người lái vào 2 mẫu xe Oldsmobile và Buick dưới hình thức thiết bị tùy chọn; Cadillac cũng trang bị túi khí cho cả người lái và hành khách cùng năm đó.

Phải mất một thời gian dài sau đó thì túi khí mới lại xuất hiện trên mẫu Ford Tempo 1984, nhưng vẫn là một tính năng tùy chọn chứ chưa phải là trang bị tiêu chuẩn.

Năm 1987, Allen Breed lập ra công ty BREED Technologies để phát triển, hoàn thiện và thương mại hóa phát minh của mình.

Đến năm 1988, Chrysler trở thành nhà sản xuất xe hơi đầu tiên đưa túi khí vào làm thiết bị tiêu chuẩn cho xe. Tuy nhiên phải đến năm 1991, hệ thống túi khí mới vượt được qua những trở ngại cuối cùng với một phát kiến mới do Breed là đồng tác giả. Giải pháp do Breed đề xuất là thay vì sử dụng không khí, khi được kích hoạt, túi khí sẽ được bơm vào một lượng ni-tơ lỏng; ni-tơ lỏng được giải phóng sẽ thổi phồng túi khí nhưng rất nhanh sau đó lại co lại do sự thay đổi nhiệt độ đột ngột (theo định luật Charles), cả quá trình này chỉ diễn ra trong vòng 20 đến 30 phần ngàn giây nên giảm thiểu được nguy cơ người lái bị va đập mạnh với túi khí.
 
img
Túi khí sử dụng ni-tơ hóa lỏng theo sáng chế của Breed

Năm 1994, công ty TRV bắt đầu sản xuất đại trà loại túi khí sử dụng khí ni-tơ tại Mỹ. Mặc dù hệ thống túi khí hiện nay được ứng dụng rộng rãi trên xe hơi và ở một số quốc gia túi khí đã là thiết bị an toàn bắt buộc trên xe, tuy nhiên vẫn còn nhiều ý kiến trái ngược nhau về hiệu quả của nó. Nguyên do vì túi khí thiết kế chỉ để bảo vệ phần ngực người lái nên khả năng khi túi khí bung ra sẽ gây ra va chạm mạnh với phần đầu và mặt của trẻ nhỏ.