"Du lịch là thứ bạn phải bỏ tiền mua nhưng lại khiến bạn giàu có hơn"

Bỏ tiền cho những chuyến ngao du dường như chẳng bao giờ là lỗ. Không chỉ những món quà lưu niệm hay loạt ảnh đẹp để khoe với bạn bè, những chuyến đi đúng nghĩa còn mang về cho chủ nhân của nó 1001 trải nghiệm đáng nhớ, những bài học khắc ghi trong đời.

Vậy những trái tim yêu xê dịch đã LÃI gì sau mỗi chuyến đi? Cùng theo dõi series Du Lịch Lãi để lắng nghe, khám phá và được truyền cảm hứng qua lăng kính cởi mở và đầy sắc màu.

Nhân vật: Nguyễn Lê Duy An

46 tuổi, đến từ TP.Thủ Đức

Đến từ thành phố Thủ Đức, gia đình tôi bao gồm tôi, vợ và 2 đứa nhỏ một trai một gái. Trước kia gia đình tôi đã cùng nhau đi nhiều chuyến du lịch nhưng chủ yếu là những chuyến gần hoặc bằng phương tiện xe khách, máy bay. Thế nhưng tôi lại là một người rất đam mê "phượt", thích trải nghiệm những cung đường bằng xe máy. 

Chính vì vậy, tôi thường một mình rong ruổi trên chiếc xe máy đến nhiều vùng đất đẹp trên mọi miền đất nước. Tính đến nay, tôi đã ghi dấu chân mình qua hàng chục tỉnh thành, từ Bắc vào Nam. Năm vừa qua, tôi còn thực hiện được 2 chuyến đi phượt từ Thủ Đức tới Đà Lạt cùng 2 đứa nhỏ, mỗi đứa một chuyến. 

Còn chuyến đi lần này, là tới má tụi nhỏ. Ban đầu, vợ cũng chỉ nói vu vơ với tôi là hè các con đang về ông bà chơi, thì 2 vợ chồng đi chơi "mảnh" được không: "Anh, em muốn đi Hà Giang, đi 10 ngày được hơm?". Và thế là tôi gật đầu cái rụp. Chuyến đi này thật sự là một chuyến đi không có kế hoạch cụ thể nào cả. Một chuyến cứ thế xách ba lô lên và đi. 

Chỉ vì một câu nói của bạn đời, ông bố U50 sẵn sàng xách xe lên và đi mà không cần kế hoạch  - Ảnh 2.

Chỉ vì một câu nói của bạn đời, ông bố U50 sẵn sàng xách xe lên và đi mà không cần kế hoạch  - Ảnh 3.

Chỉ cần vợ nói một câu, tôi sẵn sàng xách xe lên và đi, không cần kế hoạch gì quá nhiều

Khởi hành chuyến đi “trốn con”

Chuyến đi của 2 vợ chồng thực chất bắt đầu từ sân bay Nội Bài, Hà Nội, đi qua Hà Giang, một chút Cao Bằng, một chú thủ đô và cả một chút của cô đô Tràng An, Hoa Lư, Ninh Bình... 

Là đàn ông, có sức khỏe, sức bền tốt hơn, lại quen với các chuyến đi phượt rồi, nên tôi chọn lái xe máy từ thẳng Thủ Đức ra Bắc, khởi hành từ thứ 2. Còn vợ tôi vì thời gian và sức khỏe cũng giới hạn, nên tối thứ 6 sau khi kết thúc tuần làm việc thì mới bay từ ra Hà Nội. Đêm thứ 6, tôi đón nàng ở sân bay Nội Bài rồi cả 2 bắt đầu chuyến hành trình. 

Chuyến đi kéo dài đúng 10 ngày theo đúng quỹ thời gian của vợ tôi. Từ Nội Bài, tôi đi đường quốc lộ 2 đến Hà Giang, mất 1 ngày để chạy. Tôi cũng tự đưa ra "giới hạn" cho bản thân là một ngày chỉ nên chạy tối đa 10 tiếng vừa chạy, vừa nghỉ vì tôi lo vợ mệt. 

Cảm giác tuyệt nhất là được hòa mình vào không gian đất trời của thiên nhiên bao la. Thi thoảng đi qua những nơi có khung cảnh đẹp như những con đèo, cột mốc 0km Hà Giang hay bắt gặp những em bé dân tộc, tôi dừng lại cho vợ chụp ảnh. Đó cũng chính là những thước phim, những bức hình vô cùng quý giá ở tuổi U50 của cả 2 chúng tôi. Quan niệm của cả 2 vợ chồng là vợ dám ngồi sau thì chồng dám chạy, chỉ cần cảm thấy vui là được. 

Chúng tôi cũng trải qua những hành trình giống bao khách du lịch khác như ở trong nhà sàn, đi thuyền trên sông Nho Quế, tới thăm những khu chợ bản địa hay ăn ở những hàng quán ven đường vô cùng giản dị…

Chỉ vì một câu nói của bạn đời, ông bố U50 sẵn sàng xách xe lên và đi mà không cần kế hoạch  - Ảnh 4.

2 vợ chồng dừng lại ăn tại một quán ven đường

img
img

img
img

Chỉ vì một câu nói của bạn đời, ông bố U50 sẵn sàng xách xe lên và đi mà không cần kế hoạch  - Ảnh 7.

Di chuyển bằng xe máy khiến chúng tôi hoàn toàn chủ động với hành trình của mình. Giữa đường có những cảnh đẹp hay những người dễ thương thì có thể dừng lại chụp ảnh ngay.

Không nghĩ vợ ngồi được 2000km đường đèo

Chuyến đi không chỉ giúp gắn kết 2 vợ chồng, mà còn khiến tôi không khỏi bất ngờ về người bạn chung nhà suốt 20 năm qua của mình. Tổng quãng đường đèo trắc trở, quanh co chúng tôi đi qua là khoảng 2000km, và trước đây tôi không nghĩ rằng, vợ mình có thể ngồi được quãng đường ấy.

Có đoạn là cung đường Yên Minh - Mậu Duệ - Mèo Vạc, có thể nói là khó đi kinh khủng. Trời mưa lớn, đường đầy bùn đất cộng với có khúc đang sửa đường nữa. Rồi khi lên đèo Mã Pí Lèng thì sạt lở... Từng đó những khó khăn, trắc trở, nhưng 2 vợ chồng U50 vẫn vượt qua được, vẫn nhìn nhau cười vì sau đó chúng tôi đã đến được với những điểm đến đẹp. 

Chuyến đi kết thúc vào đúng chiều chủ nhật của tuần sau đó. Tôi đưa vợ qua sân bay Sao Vàng - Thanh Hóa, để lên chuyến bay về TP.HCM ngay trong ngày. Sáng thứ 2 hôm sau, vợ tôi đi làm bình thường.

Chỉ vì một câu nói của bạn đời, ông bố U50 sẵn sàng xách xe lên và đi mà không cần kế hoạch  - Ảnh 8.

Đoạn đường sạt lở trên đèo Mã Pí Lèng

Chỉ vì một câu nói của bạn đời, ông bố U50 sẵn sàng xách xe lên và đi mà không cần kế hoạch  - Ảnh 9.

img
img

Chuyến đi "trốn con" thành công tốt đẹp trong 10 ngày, đúng với quỹ thời gian của vợ tôi.

Cũng có thể nói đây là chuyến đi "trốn con" của 2 vợ chồng. Ở đó, chúng tôi đã được trải nghiệm, đã được thử thách giới hạn của bản thân, đặc biệt là với vợ tôi. Sau chuyến đi, "bả" cứ xuýt xoa mãi, là "không nghĩ Hà Giang, Cao Bằng lại đẹp đến vậy". 

Vậy mới thấy, đúng như lời bài hát trong một ca khúc của ca sĩ Đen Vâu: "Vì đất nước mình còn lạ, cần chi đâu nước ngoài". Chúng tôi đã có trọn vẹn 10 ngày được lang thang đó đây trên chú "chiến mã", được cảm nhận những mảnh đất tuyệt đẹp trên dải đất hình chữ S theo cách giản dị và chân thành nhất, được cảm nhận bằng cả trái tim. 

Ở tuổi này, tôi còn sức khỏe, còn thời gian, tôi nghĩ mình sẽ còn tiếp tục chuyến hành trình của mình, rong ruổi đến mọi vùng đất mà tôi có thể. Trong đó, Hà Giang và Cao Bằng sẽ luôn là những điểm đến yêu thích hàng đầu.