Nhân dịp đầu năm, AutoPro đã “dành đất” một bài phỏng vấn cho tay chơi “dám chơi tới bến” của làng độ xe Hà Thành: Phạm Thái Mỹ.
 
Mỹ hiện công tác tại một tập đoàn Viễn thông tại Hà Nội. Là một thành viên của Diễn đàn Otofun, Mỹ nổi tiếng dưới nickname Mypt với việc cắt nóc chiếc Daewoo Lacetti để độ cửa sổ trời, mày mò tự độ cửa kiểu Lamborghini và một tuyên bố xanh rờn: “Độ xe, giới hạn của tôi chỉ là rào cản pháp luật!”
 
img
Mỹ và chiếc Daewoo Lacetti độ cửa nóc và cửa mở ngược kiểu siêu xe Lamborghini

Một cuộc trò chuyện hơn là phỏng vấn đầu năm của những người bạn cùng mê xe:

- Anh nghĩ tới chuyện độ xe từ khi nào?
Lâu rồi. Từ ngày tôi còn học đại học. Thực ra từ bé tôi đã khoái mấy cái xe đồ chơi. Lớn lên, nhìn xe ngoài đường là mê, tự nhủ nếu có xe sẽ độ luôn.
 
- Chiếc xe độ đầu tiên của anh?
Daewoo Lacetti. Thay nắp capo của Chevrolet. Khoét nóc làm cửa sổ trời. Độ cửa Lambo. Sơn sần hết cả xe!
 
img
Xe của Mỹ đa phần thời gian là nằm trong gara! Dự án này tiếp nối dự án kia. Anh còn gọi chiếc Lacetti của mình là "chồng Phi Thanh Vân" - "người đẹp dao kéo"!
 
- Toàn những chuyện động trời, can thiệp cả vào kết cấu của xe. Tại sao không đơn giản hơn: body kit, cánh gió, hay thậm chí độ thêm gấu bông để chứng tỏ đây là xe tôi - như nhiều chủ xe khác?
Tôi thích slogan của Hummer: Like Nothingelse - Không giống ai!
 
- Như vậy, quá đình đám trong giới độ xe Hà Thành, chắc hẳn anh đã lên báo rất nhiều?
Thực tế thì có khoảng 5 bài báo về cá nhân tôi và một vài lần lên TV. Lần độ xe đầu tiên; lần độ cửa Lambo.
 
- Anh hài lòng chứ?
Hài lòng về điều gì?
 
- Về cái được vinh danh trong cộng đồng độ xe?
Không. Bình thường. Chẳng qua tôi máu độ là độ thôi, đâu ham hố mấy thứ phù du đó. Tôi độ xe để thỏa mãn cá nhân tôi, chẳng phải để được nổi tiếng và vinh danh.
 
- Với một Mypt cách đây 3 năm khi tôi viết “‘Chevrolet’ thương hiệu Việt!” (2006-PV) và Mypt bây giờ có sự khác biệt?
Nay tôi đã có gia đình! Và vẫn một Lacetti “không giống ai”! Nhưng điều may mắn với tôi, vợ tôi không máu độ xe có lẽ đã chẳng lấy tôi!
 
- Tại sao vẫn là Lacetti? Sự bế tắc trong sáng tạo hay đã là đỉnh điểm của độ xe?
Có tiền đâu mà mua xe mới. Mà cái nữa là muốn nâng cấp thì phải bán được xe, chứ đâu có rủng rỉnh mà “xơi” đến mấy con liền! Nếu nói độ dàn ngoài, xe của tôi cái gì cũng lên tới đỉnh cao rồi! Không một ý tưởng nào tôi chưa thực hiện với xe của mình!
 
- Mọi người không mua vì kinh hãi do xe của anh đã bị cắt nát?
Vấn đề là giá bao nhiêu thôi. Và dân tình không biết trả giá xe tôi theo kiểu gì. Anh xem, Bảo hiểm còn không dám bán và không biết bán thế nào cho xe tôi huống hồ người mua xe!
 
- Không thể định giá hay không thể hoàn vốn nếu bán xe?
Đâu có định giá nổi đâu. Không biết là nên rẻ hay đắt.
 
- Đó chính là lý do anh gắn bó với xe?
Cũng đúng! Mới lại nó là đứa con tinh thần, bán đi lấy gì mà chơi!
 
- Nói như vậy, nếu định giá được, hay nếu “đứa con tinh thần” được giá là bán?
Có thể! Nếu như định giá cái tinh thần của mình cao  một tý! Không nhẽ tinh thần của mình cộng một con xế độ “ hết nước” cũng chỉ bằng xe cũ?
 
- Vậy anh nghĩ thế nào khi dân độ xe cực đoan thường nói độ dàn ngoài cũng chỉ giống như cỡi hổ giấy?
Thực ra độ vỏ tôi đã chán lâu rồi, nhưng độ máy thì Việt Nam mình chưa đủ “trình”.
 
- Tôi từng nghe anh trả lời phỏng vấn: "Điểm dừng duy nhất có thể là rào cản pháp luật tại Việt Nam mà thôi, còn lại chắc đam mê không bao giờ tắt". Vậy tiền không phải là rào cản. Anh là đại phú, tiền bạc chẳng là gì?
Sao phải lo, tôi toàn đi độ nợ!
 
- Nợ phải trả! Vợ anh không quan tâm tới việc này?  Và “Tậu trâu, cưới vợ, xây nhà”, ba việc lớn của đàn ông, anh không quan tâm?
Độ nhà còn khó hơn độ xe! Chứ có nhiều tiền một chút cả hai vợ chồng tôi vẫn lo mua xe!
 
- Vợ anh là người mê xe đến vậy? Một chút ngoài lề, phải chăng vì yêu xe quá mà lấy anh chăng?
Chẳng biết. Có thể phải kiểm chứng. Để thời gian rồi tính (cười).
 
- Xuống cấp độ xe đạp có khi lại đo được lòng dạ đàn bà đấy anh ạ.
Không. Nói cho anh biết là vợ tôi còn máu xe hơn tôi nhiều!
 
- Vậy chị nhà có góp tiền độ xe không?
Trời ạ. Vợ đồng ý cho độ tức là góp rồi còn gì!
 
- Vậy anh có dự án mới gì để vợ “góp” không?
Tôi tiếp tục với phần âm thanh của chiếc Lacetti. Sẽ làm như một chiếc xe demo của Alpine - bỏ toàn bộ ghế ngồi và xe sẽ là một dàn âm thanh di động! Ngoài ra, tôi sẽ làm một chiếc Lamborghini Reventón tỷ lệ 1/5 có gắn động cơ cho quý tử!      
 
- Có tiền cứ ném vào xe, không lo cho tương lai của con? Hay anh cho quý tử hưởng thừa kế “siêu xe” Lamborghini 1/5?
“Đời cua cua máy, đời cáy cáy đào". Tôi chỉ có thể truyền lửa cho con. Còn cuộc sống của nó; là thằng đàn ông nó phải tự quyết chứ!
 
img
Là thằng đàn ông, con trai tôi phải tự quyết định cuộc sống!
 
- Trong câu chuyện quanh cuộc sống của anh, chỉ thấy xe và độ xe. Anh có thấy điều đó là thường?
Đương nhiên là tôi điên! Mua xe cả năm chỉ đi được 15 ngày, còn lại xe nằm gara cả. Trời lạnh có ô tô mà phải đi xe máy. Đấy là điên. Nhưng tôi tìm được đam mê cho chính mình. Thế là tốt chứ. Chẳng hơn ối người nhiều tiền chẳng có nổi một đam mê, một ngày đẹp trời chết ngẻo. Tiền có nghĩa lý gì?

- Vâng. Nếu tìm được con đường riêng cho mình, kể cả “điên” theo cách của mình, anh hãy “điên” để chúng tôi - những người thường, có cảm giác cuộc sống thật thi vị vì có những người “điên” như anh - một Mypt “điên” của giới độ xe Hà Thành! Cám ơn anh vì buổi trò chuyện.